Tâm sự của một nhân viên bảo vệ tại quận 1

Tôi có một anh bạn làm bảo vệ cho một công ty Bảo Vệ Long Hải. Anh phụ trách bảo vệ quận 1. Công ty anh cũng cung cấp đa dạng các dịch vụ cho khách hàng.

Tôi không rành lắm nhưng tôi đoán biết được thông qua những lần anh giải quyết công việc khi ngồi cafe cùng tôi.

Nguy hiểm

Anh bảo rằng “Nghề bảo vệ khổ lắm em. Nghề không được xã hội coi trọng nhưng nguy hiểm lại luôn rình rập.
Có lần anh chia sẻ với tôi trong sự ngậm ngùi. “Mỗi lần anh về quê, mấy người hàng xóm, bà con hỏi anh làm gì.

Anh bảo anh làm bảo vệ. Họ tỏ thái độ coi thường ra mặt. Anh cũng không nói gì thêm.

Nhưng anh buồn lắm.”
Tôi lắng nghe mà lòng cũng trĩu nặng. Thấy thương những con người ngày ngày xả thân để bảo vệ tài sản, sự an nguy của mọi người và ổn định an ninh cho khu vực quản lý nhưng mấy ai hiểu và thương cảm cho những công việc đó.

nhân viên bảo vệ
Tôi không phải người trong ngành nên cũng sẽ không biết được bản chất của công việc bảo vệ ra sao. Nhưng mỗi khi tôi gọi điện cho anh bạn tôi tầm trước 12h trưa. Anh không bao giờ bắt máy.

Tôi hay hỏi “sáng anh bận hay gì, mà em gọi bao không giờ nghe máy vậy?”. Anh bảo :”Anh làm gì đâu, anh ngủ đấy!”. Công việc của anh cao điểm rơi vào tầm từ 11h đêm đến rạng sáng hôm sau.

Bởi đêm là lúc những tiêu điểm bên lĩnh vực quán bar, vũ trường hoạt động mạnh. Nhất là bảo vệ quận 1.

Mọi vấn đề nảy sinh mạnh nhất tầm thời gian đó nên anh phải làm việc cật lực nhất. Và ban đêm cũng là thời gian cho những thành phần “bất hảo” lộng hành. Thành thử rất vất vả về đêm. Anh phải ngủ buổi sáng để bù lại giấc ngủ cho buổi tối.
Vì anh bảo vệ quận 1 nên rất phức tạp. Có lần anh kể tôi nghe về 1 trận ẩu đả trong quán bar. Có một thanh niên, sau khi rượu bia, nhảy nhót bắt đầu gây sự với một khách khác.

Đối đầu với nguye hiểm

Bảo vệ phải đứng ra cang ngăn và kết quả là bị một chai bia đập vào đầu chảy máu.
Anh nói vất vả lắm nhưng đôi lúc cũng rất vui vì thấy mọi người được vui vẻ, bình yên trong sự bảo vệ của mình. Đôi lúc bảo vệ những “nhân vật quan trọng” lại học hỏi được những điều thú vị từ họ.
Có vất vả, có niềm vui nên anh đã gắn bó với nghề bảo vệ hơn 10 năm mà chưa muốn từ bỏ nó.
Với anh nghề là nghiệp và đồng nghiệp lại như anh em.